Nhớ lúc bé thơ bao dại khờ
Tôi hay nhát gan sợ trời đêm tối
Sống yếu đuối hơn bao bạn bè
Tôi hay âu lo không tự tin.
Cha tôi khuyên rằng:
“Này! Chàng trai...
Hãy xứng đáng là người đàn ông
Hãy vững sống và thật hiên ngang,
Một tính cách Rock...”
Rock xuyên màn đêm
Rock xuyên màn đêm
Lúc cất bước trên con đường đời
Tôi khắc sâu lời cha năm ấy
Tự biết đứng vững trên đôi chân mình
Luôn hiên ngang và tự tin
Biết thắp sáng ngọn lửa trong tim
Xua tan cho bóng tối lùi xa
Sống xứng đáng là người đàn ông
Một tính cách Rock...
Rock xuyên màn đêm
Rock xuyên màn đêm
Dù cuộc đời dẫu còn nhiều sóng gió
Và con tim tôi có nhiều khi yếu mềm
Dù cuộc đời dẫu còn nhiều sóng gió
Tôi vẫn tin mình đứng vững
Không gục ngã
Biết thắp sáng ngọn lửa trong tim
Xua tan cho bóng tối lùi xa
Sống xứng đáng là người đàn ông
Một tính cách Rock...
Rock xuyên màn đêm [x4]
Nhớ lúc bé thơ bao dại khờ
Tôi hay nhát gan sợ trời đêm tối
Sống yếu đuối hơn bao bạn bè
Tôi hay âu lo không tự tin.
Cha tôi khuyên rằng:
“Này! Chàng trai...
Hãy xứng đáng là người đàn ông
Hãy vững sống và thật hiên ngang,
Một tính cách Rock...”
Rock xuyên màn đêm
Rock xuyên màn đêm
Lúc cất bước trên con đường đời
Tôi khắc sâu lời cha năm ấy
Tự biết đứng vững trên đôi chân mình
Luôn hiên ngang và tự tin
Biết thắp sáng ngọn lửa trong tim
Xua tan cho bóng tối lùi xa
Sống xứng đáng là người đàn ông
Một tính cách Rock...
Rock xuyên màn đêm
Rock xuyên màn đêm
Dù cuộc đời dẫu còn nhiều sóng gió
Và con tim tôi có nhiều khi yếu mềm
Dù cuộc đời dẫu còn nhiều sóng gió
Tôi vẫn tin mình đứng vững
Không gục ngã
Biết thắp sáng ngọn lửa trong tim
Xua tan cho bóng tối lùi xa
Sống xứng đáng là người đàn ông
Một tính cách Rock...
Rock xuyên màn đêm [x4]
Gió lên rồi căng buồm cho khoái
Gác trèo lên ta nướng ngô khoai
Gió lên rồi căng buồm theo gió
Kéo chài cho tôm cá vô khoang
Cánh tay này sức dài vóc lớn
Chí làm trai vượt gió ra khơi
Dẫu xa bờ không sờn lòng sóng lớn
Vững bàn tay sương gió khơi xa
ĐK:
Dù cho mưa nắng mấy ai khoan hơi khoan hò
Nhậu cho tiêu hết mấy chai khoan hơi khoan hò
Bỏ ghe màng nghiêng ngả ơi ... là hò
Không ai chống chèo,
không ai chống chèo
ơi hò ơi hò là hò ơi....
Không ai chống chèo,
không ai chống chèo
ơi hò ơi hò là hò ơi...
Dù cho mưa nắng mấy ai khoan hơi khoan hò
Ngại chi mưa nắng thấu vai khoan hơi khoan hò
Chắc tay mà kéo lưới ơi ... là hò....
Cho khoang cá đầy,
Cho tôm cá đầy
Ơi hò ơi hò là hò ơi.....
Cho khoang cá đầy,
Cho tôm cá đầy
Ơi hò ơi hò là hò ơi.....
Cho khoang cá đầy,
Cho tôm cá đầy
Ơi hò ơi hò là hò ơi.....
Thử một hôm bước chân ra đường
Đi lề bên kia khác thường
Gọi café bên góc quán xa lạ
Mua tờ báo mới thấy lần đầu
Một ngày chẳng muốn để ai giống mình
Mầu áo khác và tóc lùa kiểu rất riêng
Tìm tòi để biết một chân dung lạ
Phác nét nơi nào từ dấu xăm
Oh, một ngày khác
Đặt dấu chân vượt trên bụi vàng
Ai chọn lối khác
Để bước đi xa đám đông vội vã
Tại sao thế phân vân chi quá nhiều
Có cần hay không khác thường
Chẳng sao hết, bài hát cũ trơn tuột
Thay nào ly bia đã nhạt
Để rồi chẳng lẫn được ai với mình
Mầu áo khác và tóc lùa kiểu rất riêng
Để rồi được biết một chân dung lạ
Dáng vóc in vào từng bước đi
Oh, một ngày khác
Đặt dấu chân nối vượt qua tháng năm
Ai chọn lối khác
Để bước đi xa đám đông vội vã
Đứng bên triền sông
Dưới ánh nắng ban mai ngọt lành
Tiếng chim bình yên làn mây trắng bay trên trời cao
Mênh mông cát mềm dân vũ hân hoan bên đời khát vọng
Bên sông bình yên...
Sống với thời gian bao vinh hoa với bao nhọc nhằn
Gió cát mù khơi hạt ngô lúa đẫm lưng mồ hôi
Nước xuôi theo dòng vẫn thứ tha cho muôn ngàn linh hồn
Bên sông hùng thiêng...
Sông Hồng ngàn năm sóng xô miên man tới vô cùng
Thăng trầm bụi hồng kinh Bắc đã lắng biển khơi
Sông Hồng ngàn năm vẫn đây Thăng Long xưa huy hoàng
Ngút ngàn Nhị Hà lộng gió còn với thời gian
Sống với thời gian bao vinh hoa với bao nhọc nhằn
Những cánh buồm nâu vẫn đón gió với sông bình yên
Nước xuôi theo dòng vẫn thứ tha cho muôn ngàn linh hồn
Bên sông hùng thiêng...
Trống chiêng của ngày hội hát hát vang tưng bừng ngày hội
Áo nâu một ngày hội hát hát vang sông Hồng ngày mới
Trống chiêng một ngày hội hát hát vang tưng bừng ngày hội
Áo nâu ngày hội mới hát hát vang sông Hồng ngày mới.
Nếu ai đã từng được nghe
Chuyện tình yêu trên khắp thế gian
Chắc sẽ không gì so sánh lòng thủy chung tình yêu Tô Thị
Đôi uyên ương xưa đang hạnh phúc sống trong tổ ấm
Nhưng bỗng ngày kia tiếng sét ngang trời
Tiếng sét kia là ác mộng
Họ cùng chung huyết thống anh em
Quá choáng váng vì số phận
Chàng trai đã cất bước ra đi
Mang bao niềm đau nàng bồng con đứng trên đỉnh núi
Trông mong người đi phương trời xa
Người đàn bà hoá đá
Chờ chồng nghìn năm nhưng người đó đã không quay về
Để nàng sống góa thân mỏi mòn
Người đàn bà hóa đá
Vì lòng thủy chung còn sắt son
Câu chuyện đó sẽ mãi lưu truyền đến mai sau
Nếu ai đã từng được nghe
Chuyện tình yêu trên khắp thế gian
Chắc sẽ không gì so sánh lòng thủy chung tình yêu Tô Thị
Nơi phương trời xa chàng trai đó có hay đỉnh núi
Mang tên Vọng Phu vẫn đứng đợi
Người đàn bà hoá đá
Chờ chồng nghìn năm nhưng người đó đã không quay về
Để nàng sống góa thân mỏi mòn
Người đàn bà hoá đá
Vì lòng thủy chung còn sắt son
Câu chuyện đó sẽ mãi lưu truyền đến mai sau
Đến mai sau...
Vờn mây trên tay bên đỉnh núi cao
Có tiếng chim vang đâu đây gọi bầy
Đùa ngọn lao bay bay bay bay bay trong gió mơn man lưng đèo gọi tiếng
Aaaaaa à a à a Aaaaa a à a à aaaiii
Tiếng khèn lảnh lót đâu đây
Chiều buông lặng nghe trong veo em hát
Mà chưa thấy mặt người
Ơơơơơơơơơơiii...
Người từ miền xuôi lên
Thử làm bạn với núi cao
Liêu xiêu bên vách đá chân chưa quen vượt đèo
Nghỉ tạm bên suối vắng
Vốc nước khoát cho quên mỏi mệt
Nao nao mùi hương rừng dắt lối
Dặn lời vực chênh vênh
Liệu nhìn xuống dưới chân
Chơi vơi và nao nao nghe tim đập lạ lùng
Đường chỉ vài quăng dao
Cheo leo cũng sẽ quen dần thôi
Trời chiều xế bóng đợi dưới núi
Có dáng ai xòe váy mới
Ô nước da sao trắng ngần
Níu chân khách miền xuôi
Quý người uống mềm môi
Nâng lên bát rượu ngô uống một hơi bắt tay làm bạn
Lâng lâng trên tầng mây nghe lời ca vút bay cùng tiếng sáo
Người từ miền xuôi lên
Để lòng lại nơi núi cao
Ưng nhau lại lên chơi như ai đã ngỏ lời
Đường đèo vẫn chênh vênh
Cheo leo cũng sẽ quen dần thôi
Nao nao mùi hương rừng dắt lối
Có dáng ai xòe váy mới
Ô nước da sao trắng ngần
Níu chân khách miền xuôi
Quý người uống mềm môi
Nâng lên bát rượu ngô uống một hơi bắt tay khi cạn
Lâng lâng trên tầng mây nghe lời ca em thêm càng say
Có dáng ai xòe váy mới
Ô nước da sao trắng ngần
Níu chân khách miền xuôi
Quý người uống mềm môi
Nâng lên bát rượu ngô uống một hơi bắt tay khi cạn
Lâng lâng trên tầng mây nghe lời ca vút bay cùng tiếng sáo
Nâng lên bát rượu ngô uống một hơi bắt tay khi cạn
Lâng lâng trên tầng mây nghe lời ca em thêm càng say
Ngày xưa một vùng Tây Bắc có một sơn nữ mang tên là Ban
Nhiều chàng trai Mường đắm say nhưng trái tim nàng đã trao chàng Khum
Chàng trai này giỏi săn bắn luôn chăm lo mùa màng trên nương
Lời ca nàng bao đắm say dưới khung dệt thoi đưa sắc ngàn
Nhưng cha nàng không ưa chàng Khum chê chàng Khum thân phận quá nghèo
Bỗng tới một hôm ép nàng cưới, ép nàng sống với một gã lười
Nàng đâu chịu đời u ám liền bỏ trốn tìm về bên chàng
Đúng lúc đi săn quá xa, chàng đâu biết tai họa ập xuống
Khăn piêu nàng buộc lấy dấu chứng minh lòng bên chân cầu thang
Vách đá tuyệt vọng nàng gọi, rồi gục xuống sườn núi lưng trời
Nàng đã chết trên bờ vách đá cheo leo
Từ đó nơi này hoa trắng lưu huyền
Chàng Khum cũng lần theo dấu đi tìm
Rồi cũng chết hóa loài chim trời một mình
Từ đây người Mường, người Thái lấy tên nàng ban cho loài hoa
Nghe tiếng khèn gọi rộn ràng chiều biên cương rừng ban trắng ngàn
Khăn Piêu đẹp tình sơn nữ trái tim mình dâng cho người thương
Lại nghe tiếng gọi chim trời rừng ban trắng lặng lẽ đáp lời
Nàng đã chết bên bờ vách đá cheo leo
Từ đó nơi này hoa trắng lưu huyền
Mùa xuân chim trời da diết gọi về
Rừng hát dạt dào hương ngát hoa ban.
1. Cuộc đời hoang sơ, cằn khô cơn mơ, chờ mong cơn mưa qua.
Em đến gió mát từ miền xa xôi, em xoá cơn khát cồn cào trong tôi.
Em như cơn mưa lạ, hiến dâng mưa đến trong đời, tưới mát cho mảnh đất khô.
ĐK:
Và từng ngày, từng ngày em trao cơn mưa.
Bàn tay năm ngón xin chờ em từng cơn khát.
Rồi từng chiều từng chiều mong chờ em gầy đôi vai.
Cơn mưa hoang dã anh chờ em chọn cuộc đời.
Cơn mưa hoang dã anh chờ em chọn một đời.
(Cơn mưa hoang dã anh chờ em chọn tình yêu)
2. Cuộc đời hoang vu, màu xanh ít thấy, bờ môi khô trông mong.
Em đến gió mát từ miền xa xôi, em xoá cơn khát cồn cào trong tôi.
Em như cơn mưa lạ, hiến dâng đôi mắt xanh màu, đôi mắt xanh màu ước mơ.
(ĐK)
Nếu những đắm say vội vã
Ta đã trao nhau để rồi lãng quên
Nhưng năm tháng trôi
Ðể lòng mang bao vết thương khắc sâu
Vì ta đã trót yêu.
Tình yêu xưa như vết cứa xót xa
Tim anh âm thầm đau đớn
Bụi mờ quá khứ đã giăng che mờ trên cây đàn đã nín câm
Tình yêu đó xin gọi tên: "Bông hồng thuỷ tinh"
Ðể sỏi đá quen bước chân anh từng đêm trên phố khuya.
Nếu những đắm say tìm đến
Khi thời gian chưa xóa mờ vết thương
Dù cho năm tháng qua
Cuộc tình chia cách xa đôi nơi
Ngày xưa ta đã yêu.
Dù thời gian cho ai sẽ lãng quên
Ai âm thầm tiếc nuối
Bụi mờ quá khứ đã giăng che mờ trên cây đàn đã nín câm
Tình yêu đó vẫn gọi tên: "Bông hồng thuỷ tinh"
Ðể cho mãi mãi vẫn ghi trong lòng ta năm tháng qua.
ĐK:
Xin như cơn mơ cho bông hoa sẽ mãi mãi trong tim ta
Xin cho đôi tay nâng niu chớ vô tình có đánh rơi
Vì tình yêu kia mong manh như thuỷ tinh
Anh không muốn trong đời thiếu em, thiếu em...
Ðể thời gian ta chia xa không phai nhòa
Ðể ngày mai ta sẽ mãi không quên
Xin em hãy giữ kỷ niệm "Bông hồng thuỷ tinh".